| ARMY | AVATAR | KPAH | NINJA |
Truyện ngắn: chia tay
- Em… thật… không còn yêu anh sao? – giọng anh có vẻ run run. Đôi mắt đã ươn ướt.
Cô luôn bất ngờ trước những phút yếu đuối của anh, mặc dù biết nó sẽ tới. Có lẽ, cô vẫn chưa chấp nhận được những điều hoàn toàn trái ngược cùng tồn tại trong con người anh. Một vẻ ngoài vững vàng rắn rỏi đi chung với một tâm hồn nhạy cảm mong manh. Nghĩ buồn cười. Chính anh cũng không biết tại sao mình lại như thế, vậy mà cô lại hiểu. Cuộc sống bôn ba tự lập từ nhỏ đã tôi luyện anh thành một người đầy bản lĩnh nhưng tình cảm đổ vỡ trong gia đình đã khiến anh yếu đuối đến không ngờ. Cô yêu anh có lẽ một phần là vì vậy. Bởi cái chất cứng cỏi trong anh cho cô cảm giác an toàn và được chở che; còn cái yếu đuối kia thoả mãn sự tự ái và kiêu hãnh rằng cô không là người con gái bình thường như bao người khác.
- Em yêu anh. Anh luôn biết điều đó – cô nói thật nhẹ nhàng và từ tốn. Điều đó đúng. Đúng như đơn giản một với một là hai vậy.
- Thế sao em lại nói chia tay ?
- Yêu thì không được quyền nói tiếng chia tay sao ?
- Không. Em yêu anh. Anh yêu em. Vậy tại sao phải chia tay cơ chứ ?
- Bởi vì ngoài anh và em, còn có cô ấy.
- Cô ấy không là gì hết. – anh hơi cao giọng – Anh không có tình cảm gì với cô ấy cả, em biết điều đó mà.
- Phải. Nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn loay hoay không dứt được. Và em biết, cô ấy yêu anh nhiều lắm.
Anh nhăn mặt tỏ ý bực mình.
- Anh không quan tâm.
- Nhưng em quan tâm. Nhìn cô ấy đau khổ, em thấy mình như mang tội nặng.
- Em đừng vớ vẩn. Tội lỗi gì? Cô ấy biết về em, biết về tình cảm của anh dành cho em nhưng cô ấy vẫn chấp nhận bước chân vào. Đó là do cô ấy quyết định, cô ấy đau khổ với ai chứ?
- Anh không thấy nói thế là tàn nhẫn sao ?
- Không. Anh chỉ nhìn thẳng sự thật để nói thôi.
Sự thật? Cô mỉm cười chua chát. Sự thật là anh không muốn lựa chọn. Sự thật là cả cô và người con gái ấy đều đau khổ. Người ấy không đủ can đảm rời xa anh. Vì lý do gì? Chính cô cũng không hiểu nỗi. Chỉ biết là trong hai người, phải có một người ra đi. Và cô biết, người ở lại không thể là cô.
- Đúng là cô ấy đã quyết định thế, nhưng chính anh cũng đâu muốn tránh né chuyện này, phải không? Anh để việc yêu em và việc có cô ấy ở bên cạnh cùng đồng hành trong đời như một sự hiển nhiên. Anh có biết cảm giác của em và của cô ấy như thế nào chăng? Đã bao giờ anh bận lòng?
- Em khó chịu ư ? Sao trước giờ em không nói ?
- Nói để làm gì ?
- Để anh biết.
- Anh biết rồi thì sao ?
- Thì… thì… – anh ấp úng.
Cô nhìn anh, thất vọng. Cô quay ra biển, nuốt vội giọt nước mắt đang chực trào khỏi mi.
- Thôi anh, điều đó không còn quan trọng nữa. Em chỉ mong chuyện chúng mình đừng trở nên quá căng thẳng. Em không muốn đưa anh vào thế khó xử, phải lựa chọn hoặc tình yêu hoặc gia đình. Cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì trong đêm đó cách đây năm năm. Hãy thử trở lại giây phút ấy, chúng mình đang là bạn thân và coi như em từ chối không nhận tiếng “yêu” của anh. Vậy nhé. Mình vẫn là bạn.

SiteMap.html | SiteMap.xml | SiteMap.xml.gz | Ror.xml | UrlList.txt
Bạn có thích Nội Dung này!