ARMY | AVATAR | KPAH | NINJA |
Cảm hứng của bác thợ cạo
Nhưng dù sao bác Bút cũng chẳng cần phải một mình bắt gã nọ.
"Tin tức dẫn đến việc bắt giữ - báo chí đăng thế là gì. Bác có thể báo cho họ rằng kẻ bị truy nã đến đây, rằng giờ đây hắn có thể có bộ tóc nâu, để râu nhưng ria đã cạo nhẵn. Chính trong khỏnh khắc này, một nguồn cảm hứng loé lên trong bác Bút.
Khi bác lấy một lọ thuốc từ tủ kính ra, bác sực nhớ đến con dao dọc giấy bằng gỗ kiểu cổ của bà cụ thân sinh bác. Con dao có khắc dòng chữ "Trí tuệ là sức mạnh ".
Giờ đây, bác Bút cảm thấy thoải mái và tự tin đến kỳ lạ. Đường kéo, đường lược của bác thật uyển chuyển và trò chuyện thật nhẹ nhàng khi bác bôi thật khéo léo thứ thuốc nhuộm nâu sẫm.
Phố xá đã thưa thớt khi bác Bút để khách hàng ra về. Bác nhìn theo cái thân hình to lớn đi ngang qua phố Grôxvenơ rồi lên chiếc xe buýt số 24.
Bác đóng cửa hiệu, và đến lượt bác cũng lên chuyến xe buýt số 24 để đến phố Hoaibôn.
Bác Bút kể lại tình đầu cho một viên thanh tra ăn vận sắc phục và mặt đầy nghiêm trọng. Ông ta chăm chú nghe câu chuyện và đề nghị bác nhắc lại cẩn thận chi tiết răng vàng, móng ngón tay cái và bộ tóc nguyên là đen rồi bạc, rồi đỏ và bây giờ thì là nâu sẫm.
- Còn một điều nữa - bác Bút nói - tôi tin chắc đấy.- rồi bác nói thêm - Tôi hi vọng đấy chính là thằng cha ấy, bằng không thì tôi sẽ hoàn toàn mất nghiệp.
Bồn chồn, hốt hoảng, bác vo viên chiếc mũ mềm trong tay nhô hẳn người ra bàn và hổn hển nói ra chuyện phản trắc nghề nghiệp ghê gớm nhất đời mình.
Chiếc Miranđa cập bến oxtenđ lúc 7 giờ sáng. Một thuỷ thủ xô vào phòng điện đài giữa lúc điện báo viên nhấc tai nghe ra.
- Đây: - anh ta nói - Đánhngay đi! Chắc có chuyện gì đây. Thuyền trưởng đã đến đồn cảnh sát. Ông lãnh sự đã lên tàu Điện gửi cảnh sát Anh.
Người đàn ông lên tàu đúng như nhận dạng. Vé mang tên Oatxơn. Hắn nằm lì trong cabin và không chịu ra. Đòi có ngay một thợ cạo. Đã thông báo cảnh sát Oatxơn chờ lệnh.
Với phong độ nghiêm trọng, thuyền trưởng rẽ một đám đông đầy kích động xúm quanh phòng thượng hạng số 36, vì đã có nhiều hành khách nghe được "có chuyện gì đấy ". Thuyền trưởng lạnh lùng gạt người hầu bàn, một cậu bé, khỏi cửa cabin. Ông lớn tiếng ra lệnh cho họ giữ mồm giữ miệng, năm thuỷ thủ săm sắn bên ông. Trong sự yên ắng bất thường, người ta nghe thấy ông khách trong cabin 36 đi đi lại lại trong khoang nhỏ, di chuyển đồ đạc loảng xoảng.
Ngay lúc đó, có tiếng chân bước đều trên boong. Sáu cặp ủng của cảnh sát Bỉ đang rón rén bước xuống thang. Thuyền trưởng liếc tờ giấy họ đưa cho ông rồi gật đầu.
- Ai đấy? - Một giọng khàn và cục cằn kêu lên.
- Thưa ông, người thợ cắt tóc ông gọi đến đây ạ.
- À - Giọng nói có nhẹ đi. - Cứ để một mình anh ta vào. Tôi... tôi bị một tai nạ Có tiếng then cửa mở thật cẩn thận, thuyền trưởng bước lên. Cánh cửa hé mở rồi sập lại luôn, nhưng một chiếc ủng của thuyền trưởng đã kịp chen vào khe cửa. Cảnh sát vội vã xô vào. Ông hành khách được dẫn ra.
- Trời ơi! - cậu bé ré lên - Trời ơi, chỉ một đêm mà tóc ông ta hoá xanh rờn! Xanh rờn.
Bác Bút đã chẳng uổng công khi nghiên cứu những phản ứng phức tạp của các hoá chất nhuộm. Với niềm kiêu hãnh của trí tuệ, bác đã đánh dấu người khách hàng của




