ARMY | AVATAR | KPAH | NINJA |
Yêu vậy Yêu, chỉ vậy thôi!
- Aries!
- Vâng.
- Em lại làm sai.
- Vâng.
- Rốt cuộc thì em có để tâm tới những môn tự nhiên này không vậy?
Aries lén đưa mắt nhìn tôi, Aries thừa biết rằng tôi đang bực tức. Aries không nói gì.
Tôi buông quyển bài tập của Aries xuống bàn, tôi thu xếp sách vở của mình và rời thư viện.
Gặp tôi ngày hôm sau, Aries chủ động xin lỗi tôi.
- Anh LeO, em xin lỗi. Từ bây giờ em hứa sẽ tập trung hơn vào môn Tự nhiên.
Tôi chẳng buồn liếc nhìn Aries, tôi vẫn chăm chú vào quyển sách của mình. Giọng Aries đầy van nơn.
- Anh LeO, đừng giận em nữa mà.
Aries bắt đầu phụng phịu.
- Anh Leo, Anh LeO, đừng giận em nữa, tội nghiệp em ra. Đi mà...
Giọng Aries kéo dài nũng nịu như con nít, tôi suýt phì cười thành tiếng. Tôi lắc đầu, gém nụ cười của mình xuống sâu, tôi hỏi lại Aries.
- Thật chứ?
- Em hứa mà.
Từ bữa đó, đúng là Aries chú tâm học hơn. Điểm mấy môn tự nhiên cũng cao hơn hẳn. Aries mừng lắm. Tôi cũng vui lây.
***
Aries hết học kì 1 với điểm trung bình môn rất khá. Sang học kì 2, tôi tập trung cho kì thi Đại học. Aries được nghỉ giữa kìa với chuyến du lịch 1 tuần. Còn mình tôi trong thư viện.
Thư viện một ngày không có Aries yên tĩnh hơn rất nhiều. Nhưng hình như tôi đã quá quen với ồn ào. Sự tĩnh lặng đột ngột vô tình trở nên trống trải.
Trước kì nghỉ, Aries hỏi tôi.
- Anh Leo, anh thấy em thế nào?
Tôi vẫn chúi mắt vào mấy trang sách, đáp.
- Em hơi gầy.
Aries lắc đầu.
- Không phải hình dáng, là cảm giác cơ.
- Là sao? – Tôi lật một trang sách, vẫn chú tâm đọc tiếp.
- Thì là cảm thấy em là người thế nào ấy.
- Ví dụ.
- Ví dụ như em cảm thấy anh LeO rất ấm áp.
Tôi ngừng đọc, kế bên, má Aries chợt ửng hồng. Tôi phì cười.
- Thì ra đó là cảm giác.
Giọng Aries đầy phấn khích.
- Đúng, là thế đó. Anh cảm thấy em thế nào?
Tôi đánh nhịp tay trên mặt bàn thể hiện là mình đang nghĩ ngợi. Aries sốt ruột giục.
- Khó nghĩ vậy sao anh LeO.
Tôi gật đầu. Giọng Aries trùng xuống.
- Em cứ tưởng anh phải nghĩ ngay được cơ đấy.
- Là do em mơ mộng thôi. – Nói đến đây, mắt tôi chợt lóe sáng – Đúng rồi, em mơ mộng.
Aries trề môi.
- Chỉ vậy thôi ạ.
- Còn nữa.
- Anh nói đi.
- Em rất phiền phức.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ nét mặt thất vọng của Aries. Đôi mắt nâu trùng xuống còn khuôn miệng thu nhỏ lại hết cõ, như vừa hờn dỗi, vừa muốn được người khác dỗ dành.
Thú nhận là ngay lúc ấy tôi đã định cười phá lên và chọc Aries, rồi sẽ nói thật với Aries rằng ; Gần đây Aries không còn mơ mộng như những ngày trước nữa.
Nhưng lúc ấy, chẳng hiểu vì lí do gì, tôi lại không nói cho Aries biết. Và giờ thì Aries đã rời khỏi đây, hi vọng Aries sẽ không còn giận tôi sau khi kì nghỉ kết thúc, trước đó Aries chẳng buồn nghe điện thoại của tôi. Đó là lần đầu tiên tôi gọi cho Aries, và Aries đã từ chối nghe.
Tôi lang thang trong thư viện rồi dừng chân ở giá sách thứ 5. Truyện và tiểu thuyết. Góc yêu thích của Aries.
Aries từng rất thích nơi này. Đó là lí do duy nhất khiến




